Trung Quốc kiểm soát việc sử dụng công nghệ nhận diện khuôn mặt
Camera nhận dạng khuôn mặt
Trung Quốc là một trong những quốc gia đi đầu trong việc sử dụng công nghệ nhận dạng khuôn mặt để đảm bảo an toàn công cộng, luật pháp và trật tự. Về số lượng camera giám sát, Trung Quốc hiện cũng đang đứng đầu thế giới. Ngay từ năm 2018, đã có hơn 200 triệu camera giám sát ở Trung Quốc và theo dự đoán của công ty phân tích HIS Markit, con số này sẽ lên đến 600 triệu vào năm 2021.
Hiện vẫn chưa rõ số lượng chính xác camera được trang bị hệ thống nhận dạng khuôn mặt. Tuy nhiên, về mặt kỹ thuật, bất kỳ camera độ phân giải cao nào về nguyên tắc đều có thể được kết nối với hệ thống. Ngoài Trung Quốc, Mỹ, Anh, Nga và nhiều quốc gia khác cũng đang phát triển hệ thống giám sát video thông minh, phân tích dữ liệu và thành phố an toàn.
Trung Quốc không giống như các quốc gia khác, hệ thống nhận dạng khuôn mặt cũng được doanh nghiệp tư nhân sử dụng vào những mục đích hoàn khác nhau. Các trung tâm mua sắm sử dụng tính năng này để phân tích sở thích, lưu lượng truy cập của khách hàng mua sắm. Hệ thống nhận dạng khuôn mặt được lắp đặt ở khắp mọi nơi, lối vào các văn phòng và thậm chí cả các tòa nhà dân cư. Đôi khi nó gây ra sự khó chịu, ví dụ như có camera nhận dạng khuôn mặt được lắp đặt cả trong nhà vệ sinh công cộng.
Máy tính xách tay với hình ảnh đường phố và nhận dạng khuôn mặt trên bàn có bản đồ Trung Quốc. Trung Quốc đã công bố kế hoạch phủ sóng camera nhận dạng khuôn mặt rộng rãi ở các thành phố và gia đình vào năm 2020.
Sinh trắc học là dữ liệu cực kỳ nhạy cảm
Sự rò rỉ hoặc trộm cắp dữ liệu có thể gây ra mối đe dọa nghiêm trọng không chỉ đối với cá nhân mà còn đối với toàn bộ đất nước. Trong khi đó, hiện tại, cả các công ty lớn và nhỏ đều tham gia vào lĩnh vực nhận dạng khuôn mặt, đôi khi không có đủ nguồn lực và khả năng để đảm bảo an toàn dữ liệu. "Do đó, cần phải lập lại trật tự trong ngành này về mặt pháp lý", Xu Canhao - giáo sư Đại học Sư phạm Bắc Kinh và Đại học Baptist Hong Kong chia sẻ.
Các tiêu chuẩn mới sẽ giải quyết vấn đề này. Đầu tiên, tài liệu chỉ ra việc sử dụng hệ thống nhận dạng khuôn mặt chỉ để đảm bảo an toàn công cộng, luật pháp và trật tự, tăng tốc quá trình nhận dạng xác thực và chỉ trong trường hợp khi các phương pháp khác làm giảm đáng kể tính bảo mật, tốc độ và chất lượng của dịch vụ. Cần lưu ý việc sử dụng công nghệ nhận dạng khuôn mặt là không thể chấp nhận được khi để đánh giá hiệu quả công việc, tình hình tài chính, tình trạng sức khỏe, sở thích và ưu tiên của mọi người.
Hơn nữa, cần đưa ra các tiêu chuẩn kỹ thuật, công nghệ, bao gồm cả tiêu chuẩn an toàn mà tất cả các công ty thu thập sinh trắc học cần phải tuân thủ. Ví dụ: các hệ thống phải được xây dựng để chúng không thể bị đánh lừa bằng video, ảnh động... Các công ty chỉ nên thu thập dữ liệu cần thiết và trích xuất các thông số nhất định từ hình ảnh chứ không nên lưu trữ toàn bộ hình ảnh. Trong trường hợp ngừng hoạt động, không thể tiếp tục cung cấp dịch vụ, các công ty phải xóa ngay dữ liệu sinh trắc học.
Nhưng quan trọng nhất, các công ty phải có được sự đồng ý chủ động của đối tượng khi thu thập sinh trắc học. Ngoài ra, quá trình thu thập sinh trắc học phải rõ ràng đối với đối tượng, nghĩa là anh ta phải nhìn thẳng vào ống kính, thực hiện các hành động có chủ ý để đảm bảo chất lượng dữ liệu thu thập (quay đầu, thay đổi nét mặt...). Đồng thời, các công ty được yêu cầu cung cấp các phương pháp nhận dạng thay thế (nếu có) cho khách hàng.
Vấn đề nhận dạng khuôn mặt đã trở nên sôi nổi khi thảo luận trong xã hội Trung Quốc, sau khi một giáo sư luật tại Đại học Khoa học Công nghệ Chiết Giang đệ đơn kiện công viên safari ở Hàng Châu. Vị giáo sư rất phẫn nộ khi cho rằng công viên đã thay đổi các quy tắc về đi lại của du khách mà không thông báo trước. Một hệ thống nhận dạng khuôn mặt được lắp đặt trong công viên và du khách phải chuyển dữ liệu sinh trắc học của mình cho doanh nghiệp. Nếu không, họ đe dọa sẽ không cho khách vào thăm công viên.
Vị giáo sư rất phẫn nộ khi cho rằng công viên thực sự đang thu thập dữ liệu sinh trắc học nhạy cảm một cách áp đặt, và không có sự đảm bảo an toàn dữ liệu nào. Kết quả, tòa án cho rằng hành động của ban quản lý công viên safari là bất hợp pháp.
Bích Thủy